Tuesday, October 16, 2018

TRÊN DÒNG LỊCH SỬ VÀ THỜI GIAN : Queenbee Trương Văn Vinh

Một thế hệ khờ khạo nhứt trong lịch sữ dân tộc.
Người viết đưa ra nhận thức về quan điểm quân sự đễ lý giải, nên dễ thuyết phục hơn về quan điểm chính trị khá phức tạp và dễ gây mất lòng nhau. Như bài Hành Quân Lam Sơn 719 có thừa thải những hình ảnh chứng liệu để nói lên sự khờ khạo và ngu xuẩn của quân đội hai miền, tự vỗ ngực ầm ầm cho mình là kẻ chiến thắng. Nhưng đây mới thật là một sự thảm bại nhục nhã, đau xót nhứt trong lịch sử dân tộc; Thề không đội trời chung qua “Căm thù giai cấp” đối chọi “Căm thù CS” bằng súng đạn không phải nước mình làm ra? Ngu xuẩn ở cái chỗ không hiểu: “Làm đếch gì anh em cùng một nhà mà không có thù hận thì làm sao chém giết lẫn nhau? Ai gây ra cớ sự nầy… !?
Nhưng cũng may mắn vì tác giả là Liên phi đoàn trưởng đích thân trực tiếp tham dự, là người quen vùng núi Hạ Lào nầy như cháo nên biết rỏ từ ngọn núi con rạch xuyên qua những vách núi làm bức tường thành lúc ẩn lúc hiện nên tránh được những ổ phòng không rất lợi hại di động 23 và 14,5 ly trang bị trên thiết vận xa PT-76 để phục kích sư đoàn 101 Không Kỵ (phải bay đi bay về nơi nấc cổ chai ngọn núi vôi Coroc, nên đơn vị phi hành nầy khác với Mỹ đã tiếp nhận kết quả sự thiệt hại rất khiêm nhường: 152 nhân viên phi hành lâm nạn nhưng cứu thoát 142 và chỉ chịu thiệt hại 10 nvph trong khi Mỹ chịu trên 200 nvph bị chết theo tài liệu thống kê của Mỹ .
Riêng phía quân lực VNCH thì từ người lính đến tướng đều cho rằng cuộc hành quân nầy là “phá hủy kho vũ khí tại đường mòn HCM”, nhưng dưới con mắt của phi công gián điệp tình báo thì hoàn toàn sai bét? Hay nói cách khác là đã quá muộn màng do VVSS cố tình muốn vậy, làm sao ai biết và hiểu được! Tại sao không khai diển vào thời điểm của TT Kennedy và Johnson ?
http://hoiquanphidung.com/showthread.php…
Thời chính quyền Kennedy & Johnson thì đã có chiến dịch bí mật thả Biệt Kích ra ngoài bắc nhắm vào trọng điểm từ Đèo Mụ-Giạ đến ba biên giới, các toán phá hoại nầy đã bắt cóc, phá hủy cầu cống, công sự nhà máy, đặt Mìn… do Trưởng CIA tài ba từ Đệ-II thế chiến William E Colby điều hành, nhưng oan nghiệt thay lại bị điệp-viên phản tình báo ám số 19 Lucius Conein (bắc) Russel Flynn Miller (nam) cho Trinh-Sát Hà Nội biết các toạ độ để chụp bắt tất cả làm điệp viên hàng đôi (double cross) và phá hoại chiếc C-47 Cò Trắng của Trung úy Phan Thanh Vân cùng một chiếc Cò Trắng khác mất tích ở vùng núi và chiếc trực thăng H-19 của Trung úy Bùi Quang Các đi thăm viếng các tiền đồn dọc theo hành lang xa lộ Harriman (Đường mòn HCM) vì vi-phạm vùng cấm bay đang khai phá đường mòn HCM.
Duy chỉ có mình ên chiếc H-34 của trung úy Phan Thế Long thì tìm thấy sau chiến tranh qua chương trình MIA (người Mỹ mất tích)
Ngay sau khi siêu chính phủ (Very Very Secret Society) triệt hạ được TT Kennedy, thì nhiệm vụ của các toán Biệt Kích nầy trở về cương vị nhàn rồi là chỉ lấy tin-tức vui chơi thôi, điệp viên 19 Lucien Conein bèn đặt cái tên để đời là Toán Easy để đánh dấu sự “nhàn-rỗi” và cuốn chiếu về nam kết thúc cuối 1968.
Thời đệ 1 Cộng Hoà, Siêu chính phủ (Harriman, Bushes) ra lệnh hành pháp Kennedy phải áp lực chính quyền miền nam bỏ quận Hương Hoá để cho quân BV khai mở xa lộ Harriman, mà phía Tây-Âu đặt cho cái tên Đường mòn HCM với mục tiêu chính trị vinh danh hậu thế để trả nghĩa sự phản bội của Mỹ cho việc rescue phi công Mỹ; còn triều đại Mafia Lê Đức Thọ thì đặt cho cái tên Đường 559, ám chỉ năm 1959 lật đổ cách ly cụ HCM và phe nhóm ĐBP, Tổng tư lịnh Thọ đưa Lê Duẩn trong nam về bắc làm Quyền TBT, còn như Cách Mạng VN đặt cho cái tên Đường Trường Sơn.
Chính quyền Đệ-1 VNCH, qua cụ cố vấn Ngô Đình Nhu thì có một tầm nhìn xa hơn, Khe Sanh (Tchepone) chưa phải là trọng điểm để hủy diệt đường xâm nhập của BV mà Darto-BanHet (Attopeu, Nam Lào) mới thật sự là yết hầu của quân BV. Cụ cố vấn, biết được ý đồ đó cũa Mỹ về trung lập hoá Lào, nhung vì cần viên trợ để chống đỡ, nên cụ Ngô Ðình Nhu âm thầm với mưu lược chốt chận ngay yết hầu của Ðường-559 bằng điều-động Ðại tá Ðỗ Cao Trí, Tư lệnh Ðệ tam Quân khu sẽ mỡ cuộc hành quân chốt chận ngay yết-hầu Attopeu vào mùa khô.
Tại Hạ Lào với Thiếu tá Dư Quốc Ðống, Chiến đoàn trưởng CÐ Dù, Ðại úy Lý Tòng Bá Thiết đoàn trưởng, cùng một đơn vị bộ binh thuộc SÐ22 với Tiểu đoàn Công Binh khai phá đường qua nam Lào, từ Ben Het, Darto tiến qua Attopeu, Lào.
Sự việc nầy bị ngay tay phản-tặc, Bác Sĩ Trần Kim Tuyến, Tổng Cục Tình Báo tại phủ tổng thống tiết-lộ cho CIA của nhóm Russell Flynn Miller (nam) và Lucien Conein (bắc) biết ráo trọi.
Ðại tá Lansdale là ân-nhân của TT Diệm đã đề nghị (theo lệnh thượng cấp), Ðại tá Carver là cố vấn TUTB phũ tổng thống, nhưng ai ngờ mà ‘Giòi’ trong ấy ngoi ra làm sao TT Diệm hiểu nổi như Huỳnh Ngọc Nhạ, Ðinh Xáng, Phạm Ngọc Thảo, Pham Xuân Ẫn… Cái nhóm CIA nầy lại là tay chân của hai nhân vật chủ chốt cuộc chiến Việt Nam (Harriman và Prescott Bush) đang đặt ống kính phãi hũy-diệt hai hòn đá tảng (Kennedy và Diệm) cản đường CIP (Counter Insurgency Plan) nầy bằng mọi giá vì nhứt quyết không cho đem quân tác chiến Mỹ qua dù bất cứ hình thức nào !.
Thời kỳ chánh-quyền John F. Kennedy muốn việc làm của CIA tại Việt-Nam phải cố-gắng nhiều hơn nữa, khám phá cho được đường thâm nhập của Bắc-Việt vào Miền-Nam, tăng cưòng nhịp độ đột phá và gởi Gián-điệp ra Bắc. Hội-Đồng An-Ninh Quốc-Gia Hoa-Kỳ (National Security Council) đã có cuộc họp số 52 Memorandum bản ghi nhận: cho phép xử dụng Mũ Nồi Xanh Special Force và Hãi-Quân người Nhái SEALS huấn luyện Cố-Vấn cho quân-đội Miền-Nam để họ thi hành những cuộc hành quân xâm nhập ngoài Bắc: Biệt-Hải và Biệt-Kích Gián-Điệp nhưng khổ nỗi tổng thống Mỹ chỉ là một người tổng quản lý nước Mỹ hay là sĩ quan trực mà ông Chủ là một thế lực sau hậu trường Very Very Secret Society, mà người sáng lập ra nó từ 1920 cho đến nay là W A Harriman 1920-1960, và 1960-1969 là thời gian chuyển tiếp bàn giao cho George H W Bush, nói cách khác là Bush-Cha học nghề cho đến cuối nhiệm kỳ thứ nhứt của TT Johnson 1969 và quan trọng nhứt trước khi rời khỏi chính trường, Harriman cần nhắn nhủ lời vàng thước ngọc cho Triều-đại tiểu bá 3 nước Đông Dương là Mafia Lê Đức Thọ tại các cuộc họp mật Paris Peace Talks chỉ có riêng Thọ/Harriman mà thôi.
Vì thế khi Kissinger có nhắn nhủ với Thọ: “Khi chiếm miền nam nhớ nhẹ tay với người bạn thân của tôi trong phái đoàn VNCH là Nguyễn Xuân Phong” Nhưng Thọ vẫn bắt nhốt như thường, tuy nhiên được thả sớm nhứt là 5 năm sau vừa đủ điều kiện đi diện H.O trong nay mai như lời nhắn nhủ của Harriman. Duy chỉ có Bác sĩ Nguyễn Đan Quế thì không được đụng đến vì ông có trong danh sách USIS sẽ đi Mỹ diện ODP.
Vài năm sau ông Bác sỉ Quế bị bắt vì ông muốn làm như Bác si Mandela ở Phi châu thì phải bị bắt nhốt thôi.
Để kết luận phần nầy: Quân đội của hai bên đều thảm bại vì mục tiêu chính là không tắm máu khi bàn giao Saigon cho Hà Nội không thành đống gạch vụn đổ nát như cổ thành Quảng Trị. Những thành phần chủ lực chiến đấu xuất sắc phải bị tiêu diệt để trừ hậu hoạ như: sư đoàn Dù/sư đoàn 2 Sao Vàng – sư đoàn TQLC/sư đoàn Thép 320 – sư đoàn 1 BB/sư doàn 324 – BĐQ/304, 308…
-Mục tiêu kinh tế: những vủ khí lổi thời phải được tiêu xài, như trực thăng, chiến xa, đại pháo, xe vận tải, và mìn K-52 gài các hải cảng BV…và đồng thời để thí nghiệm sản xuất loại hàng giết người tối tân hơn.
-Mục tiêu chiến lược: tu chính án “Cooper-Church” 1970 chuẩn bị Operation Eagle pull về Hawai, “Case-Church” 1973 giăng bẩy, đồng thời nâng Trung Quốc lên hạng Nhì tạm thời thế Liên Xô (1970-2020) để chia 2 khối cộng sản TQ và LX.
-Mục tiêu chính trị: Việt Nam Hoá Chiến Tranh để Mỹ rút quân, hoàn thành định kiến 3 (axiom-3) bỏ lại chiến cụ ra đi nhẹ re, thời gian sau thành đống sắt vụn vì thiếu cơ phận, dựa vào axiom-2 retaliation, trả đủa vụ vịnh Bắc Việt nên rút lui Danh Dự nên bỏ qua sự bồi thường ...
-Mục tiêu chiến thuật: Tất cả tiếp liệu quân dụng đều được di tản đầy ngập trên hành lang Đường 559 do nhị-trùng đại-tá BV Bùi Tín báo cáo cho phóng-viên UPI trá hình Phạm Xuân Ẩn, sau cùng Richard Helms cho tướng Haig biết để khai diển cuộc hành quân LS 719 ngày 18/Jan/1971 bằng sự quyết định khán ký của TT Richard Nixon tại HĐANQG (NSC) theo đúng nguyên tắc.
-Mục tiêu Truyền Thông Xám: Vì Mỹ thua trận, thế giới không bươi móc cuộc chiến “bẩn-thỉu” qua sách lược “Bỏ phiếu bằng chân” như 1954 thì làm rùm beng vì không ai chết với 1 triệu người tỵ nạn… sau tháng tư Đen thì… để người Việt tự hiểu… vì thế “Chiêu bài chống cộng thật sự đã lỗi thời rồi” cho những ai am tường chính trị đúng nghĩa.
Người viết thiết nghĩ cũng nói sơ sơ về chính trị: Tóm gọn TIỀN CHIẾN và HẬU CHIẾN
Làm sao ai hiểu được tháng 4, 1959 trong đại hội đảng 15 cái thế lực Ma Quỷ nầy đã dựng lên một tam đầu chế Mafia “Lê Duẩn, Lê Ðức Thọ và Mai Chi Thọ” Chúng được mật lệnh dựng lên thần tượng Hồ Chí Minh như là hòn đá tảng để được núp và bảo vệ, ca tụng như cha già dân tộc để dựa dẫm làm bức bình phong áp bức độc tài chuyên chế lên toàn dân, ngay đến khi cụ chết cũng phải để chiếc ghế trống Chủ Tịch Đảng, nhưng chúng lại âm thầm trong bóng tối giết hại vợ con Cụ. “Hùm, Cọp có dữ thế mấy nhưng không nở ăn thịt con!” thì chiến hửu cũng thừa hiểu về cái chết của Nồng Thị Xuân. Cụ đã bị tước đoạt hết quyền hạn từ ngày đại hội đảng thứ 15 vì là HCM giã do Mao dựng lên theo THẾ BÊNH KẺ MẠNH. Chúng tìm mọi cách suy tôn thần tượng, tạo nên huyền thoại Hồ Chí Minh, nào là Cụ là nhà tư-tưởng, nhà văn hóa để đưa Cụ vào danh sách danh nhân thế giới vì là tác giả hàng chục cuốn sách do Liên Xô và Trung Quốc phiên dịch, nhưng tất cả đều do triều đại Mafia Lê Đức Thọ dựng đứng lên theo lịnh VVSS với sự tài trợ của trục Ma Quỷ vì mưu đồ quyền lợi America First, đưa đẩy cụ vào một tu viện như Cha Già Dân Tộc để buộc phải tịnh khẩu không được tuyên bối về chính sách mà chỉ có độc nhứt tổng tư lịnh Mafia-Thọ là có quyền tuyên bố mà thôi.
Như có lần Cụ thú nhận không lẽ giống y chang cụ Tôn Đức Thắng: "Đ.M! chính tao cũng sợ thằng Sáu Búa nầy!"
Tôi (HCM) chỉ là người “hành động” không phải là lý-thuyết gia như người ta gán-ép như Leninist, Maoist, dĩ nhiên không ai nghe chữ Hôist cả! [Nhóm tham mưu George F Kennan cũa Harriman thiết kế dựng lên 1 thần tượng để vinh danh Cụ như Ðường Mòn Hồ Chi Minh, Chiến dịch Hô Chi Minh, Thành phố Hồ Chi Minh, và đưa Cụ vào danh sách danh nhân thế giới UNESCO (Harriman chết 1986 nên hủy bỏ dù HCM giả) thử hỏi người anh em phía bên kia Lê Đức Thọ gọi là đường 559 thay vì đường Mòn Hồ Chi Minh, có phải không? Vì là sự kiện "HCM giả" do Mao dựng lên trong THẾ BÊNH KẺ MẠNH để phục hoạt trong 1 thời gian khá dài vì quyền lợi chiến lược của kịck bản Eurasia-1.
Theo bài viết của tác giả: "Skull and Bones chọn ngày Quốc Khánh 30/4 cho VN" - hoiquanphidung.com
https://hoiquanphidung.com/showthread.php…...
Very Very Secret Society dựng lên 30/4 ca ngợi cho đây là ngày Quốc-Khánh Việt Nam theo ý của Mỹ đã cam kết không chia đôi Việt Nam trong khi Hiệp định Genève-54 tất cả các nước đều đồng nhứt chia đôi chỉ trừ Mỹ là không chịu ký chia đôi vì trong lăng kính của Harriman là VN thống nhứt trong đoạn kết kịch bản "Âu-Á-Sự-1" 2020 rất có hậu.
Và ngày hôm nay 30/4/75 Mỹ mới giúp VN giành được thống nhứt hoàn toàn nhưng chưa có tự do, để đáp lại 8 bức thơ thỉnh cầu của cụ Hồ sau khi Mỹ cần có chiến tranh để hốt một số lợi nhuận; vì phải tránh đổ máu, nên Mỹ đang từng bước đem lại dân quyền dân chủ cho VN vào đoạn cuối kịch bản "Eurasia-1" qua Diển Biến Hoà Bình.
Trên đây là giai đoạn tiền Việt Nam, còn hậu Việt Nam: Nhóm tham mưu của Harriman cho giải nghĩa cuộc chiến VN tại khuôn viên đại học và rộng khắp về định-đề-1 (axiom-1: “There was never a legitimate non-communist government in Saigon”) phải bức tử VNCH, đặc biệt khuyến dụ được Thượng-tọa Thích Nhứt Hạnh đánh bóng ngày Quốc Khánh nầy mà ít ai biết được cao kiến của VVSS, và thêm mắm thêm muối qua cuốn “Lotus on Sea of Fire” 24, 25/9/2001 New York Time “… (dùng Nhứt Hạnh lúc nầy cho "Phong Trào Phản Chiến", và Thích Thông Lai cho "Diển Biến Hoà Bình") Nêu lên một hiện tượng chỉ vì 7 du-kích bắn vu-vơ mà Mỹ thả bom tiêu diệt 300.000 dân Tỉnh Kiến-Hòa đồng-khởi, qua buổi thuyết trình ở thánh đường Riverside, New York “Ôm mối giận hờn” [Embracing The Anger] Cái thế lực trong bóng tối VVSS tạo dựng sự kiện với ý-đồ rất tinh ranh, làm sao con người bình thường như chúng ta mà phân định được? Lời tuyên bố của Thích Nhất Hạnh có tính cách nhân đạo, nói chung vì dân tộc để chấm dứt chiến tranh, dù rằng dân thị xã Kiến Hòa làm gì tới 300.000 dân mà chết hết. Dĩ nhiên cả thế giới nên biết, người Việt yêu nước khắp nơi đều có quyền nổi lên để đánh đuổi quân xâm lược Mỹ, nên ngài đã lên án sự tàn sát nhân dân vô tội mà cũng theo đơn đặt hàng của một Siêu thế lực VVSS cho phù hợp với thời điễm hậu-quả Hoa Kỳ sẽ rút lui sau khi hoàn tất kế hoạch CIP [Counter Insurgency Plan] thâu vào vô số lợi nhuận. (Chúng ta thông cãm như TT Thiệu mà cũng buộc phải ngậm tâm đem theo 16 tấn vàng ... làm ngược lại sẽ bị thanh toán ngay dù thượng toạ nào cũng ham sống?)
Ðiều chủ đích của VVSS chứng minh hùng-biện cho Thích Nhất Hạnh là ngày 30/4/1975 khi lá cờ MTGPMN dựng lên nóc dinh Ðộc lập, thì người dân toàn cõi Việt Nam và thế giới sẽ chứng giám số thành-viên LHQ chấp nhận lá cờ nầy nhiều gần gắp đôi lá cờ Máu và cờ vàng 3 sọc đỏ là đúng trong lăng kính của Harriman sau nầy kết thúc chính tình VN qua lá cờ đoàn kết toàn dân VN bầu ra tại phòng hợp lớn có tên DIÊN HỒNG. Đây mới thật là mục tiêu “Ngày Việt Nam độc-lập thống nhứt” trong lăng kính của VVSS trong đoạn kết thúc vô cùng có hậu sau khi phá nát VN theo định luật Thomas Robert Malthus) và sau nầy đưa ra LHQ để xác định một lá cờ mới. Hiện tại đảng Việt Tân ( = MTGPMN thời chiến) và một vài nhóm do Mỹ tài trợ sẽ đánh bóng cho mục tiêu ngày Quốc Khánh 30/4 nầy? Nó như một mệnh lệnh mà đứa bé Obama phải vinh danh bà già 74 tuổi Jane Fonda và phục hồi 4 sao cho tướng John Daniel Lavelle bị rớt còn 1 sao dù ông đả chết từ lâu, chính trị mà? Vì đây là thời điểm trong lộ đồ "Eurasia-1" phải có! và đang đánh bóng ngày Quốc Khánh nầy cho phù hợp mục tiêu đặt hàng của VVSS như bài tác giả viết:
Skull and Bones chọn ngày Quốc Khánh 30/4 cho VN - hoiquanphidung.com
https://hoiquanphidung.com/showthread.php…
... Cũng như trước đây Walter Cronkite đả bao phen bóp méo sự thật với ý đồ đơn giản là bị đồng dollar lôi cuống làm bất ổn chính tình miền Nam có thượng-tọa Thích Trí Quang, do CIA giúp sức. "Thật buồn lòng cho những vị lãnh đạo tinh thần bị nghiệp chướng trần gian chưa dứt được cũng chỉ vì tham sống sợ chết ..."
 Năm 1983, như để ru-ngủ người dân Hoa Kỳ hãy quên đi tấn bi thảm kịch về Việt Nam cũng như cuốn sách đặt hàng "Khi Đồng Minh Tháo Chạy" dù có trên 1 triệu quân – Một loạt TV trình chiếu về chiến tranh Việt Nam trên đài PBS gọi là 13 thiên sữ truyền hình “Vietnam: A television history” chương trình nầy tốn kém 4.6 triệu dollar để thực hiện (Cái nhóm Tài phiệt War Industries Board hốt quá nhiều lợi nhuận trong chiến tranh VN, đả bảo trợ chương trình nầy, để xác định việc làm của Quốc hội cúp viện trợ do họ áp lực là hoàn toàn đúng)
Chương trình TV rất hấp dẫn lôi cuốn số người xem lên đến khoảng 9.7 triệu khán giả coi vào mỗi buổi trình chiếu trong suốt 13 buổi. Kiều bào mình khi xem qua nhiều lúc tức giận, nghẹn ngào, không lẽ lấy chân đá vào cho vỡ màn ảnh TV, vô cùng thiên lệch, hết sức là phi lịch sử, bóp méo lịch sử và chỉ là tô son điểm phấn cho lý tưởng Việt Cộng và Hà Nội mới thật có chính nghĩa theo đường lối chủ trương định sẵn của VVSS/WIB như có lần tham mưu trưởng Donald Rumsfeld tuyên bố: Miền Nam bù nhìn, Miền Bắc yêu nước
Rồi “Việt Nam: truyền hình lịch sử” Một trường hợp nghiên cứu trong cuộc tranh luận triền miên giữa bọn truyền thông được thuê mướn và người Việt lưu vong cho đến ngày nào [Decent Interval] các Giáo sư và các Sử-gia Mỹ sẽ dùng đễ dẫn chứng và làm sáng tỏ trong các công trình nghiên cứu của giới nầy qua cái nhìn cảnh tỉnh vì ánh sáng chân lý của lịch sử Hoa Kỳ và lịch sử VN qua cuốn sách đặt hàng "Khi Đồng Minh Nhảy Vào" chỉ cần đem vào 1 cặp da đầy dollar – lịch sử cuộc chiến VN mới có 10 thiên sử truyền hình VN 9/2017 do Ken Burns soạn thảo để vinh danh QLVNCH và hoá giải Hội Chứng VN và đem lại danh dự cho 58.000 binh sỉ Mỹ hy sinh cho Thế giới Tự Do cùng tượng đài vinh danh các chiến sĩ Trực Thăng tại Arlington vừa qua. (xem hình tài liệu)
Thêm vào câu nói dưới đây chưa được phối kiểm mà tự vì người viết suy diễn qua 20 năm miệt-mài nghiên cứu nơi thư-viện, internet: Cụ Hồ giã (có rất nhiều người giã trong kịch bản chính tình VN sau nầy nữa do thừa ủy nhiệm cho TQ chủ đạo dựa vào THẾ BÊNH KẺ MẠNH) khi còn ở trong tù đã được OSS móc nối, và đã được Quốc Dân Ðảng thả tự do qua Tướng Trương Phát Khuê. Vào tháng Tám, 1944 Cụ "Hồ-giã" được Quốc Dân Ðảng Trung Hoa (qua sự can thiệp của OSS) thả và chuẩn bị về Việt Nam để vào mật khu Pat-Pó chống lại quân phiệt Nhựt theo mưu-đồ của OSS và chính OSS, bởi điệp-viên 19 Lucien Conien sẽ nhảy dù từ trên chiếc phi cơ Curtiss C-46 Commando, tiếp tế súng đạn xuống Pat-pó để giúp Cụ HCM giã sau nầy, như huấn luyện quân-sự cho Trung đội Võ trang tuyên truyền của Vỏ Nguyên Giáp và Văn Tiếng Dũng là trung đội phó.
Lời tâm sự của HCM giả đáng chúng ta ghi nhớ khi tỏ-bày với Tướng Trương Phát Khuê:
“Tuy tôi là người Cộng Sản, nhưng bây giờ vấn đề mà tôi quan tâm không phải là chủ nghĩa CS mà là độc lập tự do cho dân tộc VN theo lời móm trước của OSS; Tôi xin hứa với ngài một lời hứa đặc biệt trong vòng 50 năm tới sẽ không còn thực hiện chủ nghĩa CS ở Việt Nam (Vì theo lộ đồ "Âu-Á-Sự-1" sẽ đến 50 năm sau, 1945-1995 Mỹ (Bill Clinton sẽ thiết lập bang giao, sau khi dựng lên CPQGVNLT/ĐMQ để ứng phó khi TQ làm ẩu, dĩ nhiên lúc nầy Con Tin của Mỹ tướng Nguyễn Chí Vịnh sẽ trở thành tổng tư lịnh QLVNCH sau 1 nốt nhạc) chỉ còn có Cụ Giáp còn sống, nên Giáp luôn luôn ở phía Mỹ như vẩn còn là một thành viên OSS trung thành) 1995 là ‘điểm-mốc’ giải thể chế độ CS tại VN thành Bộ chính trị Tư bản Ðõ Tham nhũng Cuồng nhiệt để thu-gọn cung-cánh trao đổi bằng đưa nguyên liệu qua tay Trái, rút về dollar Xanh bằng tay Phải, recycling thành dollar qua trương mục tín dụng ngân hàng thâu gọn trong tay một số ít người mà Mỹ yêu quý như “đại-cồ tư-bản Ðỏ tham nhũng cuồng nhiệt” qua Cái Chuồng CHỈ THỊ SỐ 15-CT/TW vào các trương mục tại Hoa Kỳ như bỏ ống vào cái "Lồng Binh Magnitsky" cho 60% Hải lực Mỹ, trong ấy Việt Kiều cũng được đặc-ân dễ-dãi, vui vẽ hàng năm gởi về hàng tỹ dollar, nhưng có một điều ít người chịu nhìn thấy là Mỹ không cho phép dân Cuba gởi tiền về xứ công khai như người Việt; Các nước Nhựt, Nam Hàn, Thái Lan, Phi, Mả-lai… cũng vui vẻ giúp Mỹ một tay xây dựng hậu chiến. Tiền ở đâu mà VN phát triển to thế!? Ai biết nổi Mỹ đã chụp hết số tiền csVN ăn cắp gởi vào cái "Lồng Binh Magnitsky" dành cho sự chi tiêu của 60% hải lực để giử vòi xăng BĐ và tuyến hàng hải đem 5000 tỉ lợi nhuận hàng năm cho Mỹ.
Nhưng họ lại cứ kích-thích truyền thông văn hóa thúc đẩy Việt-kiều mãnh liệt với luận cứ hung-hãn tấn công csVN hầu che dấu kín-đáo dùng công cụ người Việt cho sự áp lực phía VN phải nhượng bộ cho quyền lợi Mỹ, và cũng làm lu-mờ âm mưu độc-ác của VVSS về “cuộc bỏ phiếu bằng chân” tạo nên một nghĩa trang vĩ đại trên 300.000 thây ma nằm sâu dưới đáy biển Thái Bình Dương mà Việt kiều đang trong cơn mê ngũ qua khoa phĩnh gạt tinh vi. Tuy nhiên cái đỉnh cao trí tuệ nầy cũng chứng minh cho Việt kiều thấy rằng “What you get what you pay” Chỉ tội nghiệp cho nhửng người của hai bên nằm xuống bằng vũ khí không phải nước mình làm ra, với danh nghĩa được gọi là căm thù Giai cấp với căm thù CS!
Queenbee 1 - Trương Văn Vinh

H34 Kingbee Nguyễn Hải Hoàn và Biệt Kích Nha Kỹ Thuật

Model H34 do Pilot H34 Đại Úy Nguyễn Hải Hoàn tặng trong đêm Vùng Trời Biên Giới / Nam Cali July 2011









Monday, December 16, 2013

Vùng trời biên giới ll. ChúTưVoi


                 Finally hai con vịt đẹt , Ông ba mươi và Chú tư Voi tui cũng có được SVL đi biệt đội Houston tham dự đêm VùngTrời Biên Giới ll và đêm Không Gian Để NhớMộtThời do Anh chị Em không quân Houston tổ chức .

   Con vịt đẹt THM lên tần số gọi cho biết SVL đang chờ ký . Good luck captain Mạnh .

   Lần nầy hai anh em chúng tôi được Chief thả solo , phương tiện tự túc nên mạnh ai nấy bơi đi tìm tàu , xấu tốt gì cũng bay miễn lết qua được Houston là OK . Pilot Thần Phong Kami Kazê mà em !

  Trễ lắm rồi , mạnh ai nấy phóng , hẹn gặp nhau bên Vùng Trời Biên Giới Texas . See you Mõ làng đq’ , người hùng BanĐông.

   Phần vì lâu lắm rồi không được solo ; phần vì mùa mưa bão đã bắt đầu , thời tiết trở lạnh bất ngờ , phần vì nóng lòng gặp lại anh em  đã một thời sống chết bên nhau nhưng 39 năm rồi chưa được một lần gặp lại , thú thật voi tui hơi run . Sợ nhất là chief đổi ý bất ngờ . Ối giời , trời không rét mà run !

    Ban sì-tép , Tr/t Pho , Th/t Cang, Th/t  Thu  ...được quý vị phu nhân yêu quý đích thân tháp tùng chăm sóc  nên quý N/T rất ư là khí thế . Quý Cụ đã chống ba-ton ra đi lâu lắm rồi . Biệt đội Houston mới ới là các cụ lên tiếng có mặt liền . Phi đoàn thả Biệt kích có khác !.

    Ban sì-tôm , Th/t Thận Phạm và Đ/u  Long đầu bạc , từ SanDiego cũng đã kéo hai cái Remorse  lên tàu âm thầm cất cánh từ khuya .

   Tội nghiệp cho kẻ ra đi , cực chẳng đã , vì bạn bè vì đồng đội  phài bỏ vợ bỏ con xong pha vào vùng lửa đạn  chứ có vui sướng gì đâu . Ai mà cầm lòng cho được khi nghe Phúc nhảy dù khóc thê thãm trên tần số Emergency kêu cấp cứu .

   Nhưng thương là thương cho những người  không được đi , phải ở lại  hoặc vì i-nắp sức khỏe bị bác sĩ ground , hoặc vì kẹt an ninh bị Police ground hoặc bị chief đì chief ground , anh em đành ngồi nhà dỏi theo  phe ta ào ào trên tần số guard .     

    Cậu Hạnh Râu , từ San Diego ngẹn ngào : “ Ticket có rồi mà không đi được . Qua bển anh cho tui gửi lời thăm anh em bên đó ”.

    Cù Lủ Lủng Khánh Trần, từ Los Angeles nức nở :”Tui bị Bác sĩ ground không đi được , anh cho tui gữi lời thăm thằng Hoạt và anh em “.

     Hoàn Hi-not , từ San jose , rên rĩ :” I can’t make it . I can’t make it “!

     Thương cho các anh ròng rã mấy tháng trời dàn dựng , chống chèo, viết chương trình , vẽ Lôgô , chạy xuôi chạy ngược quảng cáo rùm beng ... cuối cùng tới ngày khai hoa nở nhụy đành ngồi nhà nhìn thiên hạ chơi , mà tụi Kingbee và Lôi Hổ chơi thì phải biết , dập liễu vùi hoa còn chó gì mấy cái logo ! Sorry captain Hoàn .

        Book được tàu xong Tư tui vội vàng gọi ngay cho đ/u Lương ngọc Ánh và đ/u Trần văn Nga, hai vị Sĩ Quan Hành Quân của biệt đội Houston, báo cáo Ông Ba Mươi và chú tư Voi  sẽ cất cánh và đáp đúng giờ tại phi trường IAH , xin phòng Hành Quân Chiến Cuộc cho xe đón phi hành đoàn . Hai vị sĩ quan tàu bay đẹp lão hào hoa nầy có gốc Kingbee , nên rất dễ thương :    ”Nghe năm . Chú Tư yên tâm , chúng tôi sẽ lo đầy đủ mọi thứ cho chú tư và Ông Ba ”. Hai vị còn sốt sắng hứa lo chỗ ăn chỗ ở và phương tiện di chuyễn cho anh em từ đầu tới đuối . Nghe mà mát cái bộ đồ lòng voi của chú Tư tui . Cám ơn thật là nhiều người hùng 253 và người hùng 217... Các Ông chỉ thua có ông Cọp !.                                         




                                                           *****

Tạm yên , Voi tui lết được tấm thân bồ tượng lên giường đúng 3:00 AM . Muốn chợp mắt chút xíu sớm mai còn đi cấy  đi cày nhưng Voi tui không tài nào ngủ được . Lơ tơ mơ Voi tui nằm nghĩ suy , thương nhớ lung tung . Voi tui thương người bên nầy rồi nhớ người bên kia bờ Đại Dương ; thương nhớ anh em Kingbee rồi nhớ thương anh em Lôi hổ , kẻ còn người mất , trôi nỗi khắp bốn phương trời .

   Nhớ Đại tá Phước , Đại tá Nu ,Tr/t Lộc , Tr/t Lương , Tr/t Phố , Tr/t Minh Đen...

   Nhớ Th/t Hiền , Th/t Tiến Lh, Th/t An, Th/t Thu , Th/t Tựu Lh...Nhớ  Đ/u Nhơn - Đ/u Thọ râu Lh, Đ/u Cung , Đ/u Vượng , Đ/u Thắng , Đ/u Thế Lh , Đ/u Chiêu Lh , Đ/u Sâm , Đ/u Thọ đen Lh , Đ/u Son  , Đ/u Trung Lh ,  Đ/u Mậu Lh , Đ/u Hoành , Đ/u Long , Đ/u Đạo L h , Đ/u Ái Lh..., ,Tr/u Giang Tr/u Bưu , Tr/u Phước Mực,Tr/u Duyên...Th/u Vang , Th/u Lộc... Mevo Xuân , Kingbeeman Minh Mẫn, Lê phước Quý , Jimmy Khuê , Ông Đạo Lắm , mevo Nguyên , cowboy  Lụa ... Guner Bổn , Hồng , Hải, , guner Ân, guner Hùng ...

   Sáu con rồng của phi đoàn Long Mã : Long đen , Long già , Long con , Long cồ , Long đầu bạc , Long nhí nay chỉ còn có bốn . Long già  đang ở Little Saigon , Long cồ ở Seattle , Long đầu bạc ở San diego , Long nhí ở Oklahoma , Long nào bây chừ cũng là Long đầu bạc cả chỉ có Long đầu bạc thì đầu tóc lại đen ra  .  

    Voi tui nhớ nhất  là hai phi hành đoàn mà  Voi tui phải né khi cắt phi lệnh : phđ  Đường- Bơ- Xã- Cải và  phđ Kiệt- Lực -Quan -Tài  . Phi hành đoàn trước  thì thơm quá chịu không nỗi còn phi hành đoàn sau thì kinh quá không dám cắt bay chung !!.

    Người nọ liên quan đến người kia , người đi sau dính chùm với  người đi trước như keo với sơn . . Chuyện của chú Tư  Chà cũng là chuyện của  chú Tư Gù ,  chú Tư voi , có khi hai ba chú chết chung một lỗ !.

    Những kỹ niệm thời chinh chiến xa xưa “ tưởng chừng đã quên “ đêm nay bổng dưng ùn ùn kéo lại , bừa bãi , ngỗn ngang  . Kỹ niệm này gối đầu lên kỹ niệm khác , chuyện nọ chuyện kia cứ chồng chéo lên nhau  tùm lum như mạn nhện , vui cũng lắm mà buồn cũng nhiều .

     Mà lạ thật , chuyện quan trọng vợ con vừa mới dặn thì quên , chuyện bay bỏng hành quân thả toán “ trên trời dưới đất “ thời cố lỹ cố lai nào thì nhớ , nhớ rõ ràng như mới xãy ra ngày hôm qua . What , where , when , who , không  thiếu cái  nào . Vợ bắt trả bài thì rặn ra từ chữ mà tụ họp lại , sau năm ba chai , thì chuyện chinh chiến xa xưa cứ  tuôn ra trào ra ào ào như nước vỡ đê ; tranh nhau mà nói , giành nhau mà kể ồn ào như vỡ chợ  . Bởi vậy mấy bả ghét cũng phải .

                                                          *****


                Nhớ thương , thương nhớ mõi mòn, Voi tôi thiếp đi trong giấc ngũ muộn màng. Nằm mơ, Voi tôi thấy mình được trở về thăm lại quê hương Buôn mê thuột thân yêu , được thăm lại Buôn Ho nơi chôn nhau cắt rốn của mình mà giờ đây đã  ngàn trùng xa cách , một lần đi là một lần vĩnh biệt !  Voi tôi mơ  thấy được gặp lại người yêu bé nhỏ năm xưa . Nàng vẫn xinh đẹp như một nàng tiên , vẫn rực rở cao sang trong chiếc áo dài nhiều màu truyền thống . VTôi dìu em dạo quanh hồ Lạc Thiện thân thương  trời nước mênh mông êm đềm muôn thủơ... Em đưa Voitôi đi thăm lại những dấu chân kỹ niệm của quãng đời hoa bướm ngày xưa  Thăm lại ngôi trường Sư Phạm xinh xắn thân thương của em , của những ngày mới quen nhau ; thăm lại ngôi nhà thờ trắng đồ sộ nguy nga của những ngày thề thốt bên nhau . Đây quán cơm bà Bắc trên đường Lý thường Kiệt , nơi Voi tôi đã nhiều lần ghi sổ . Đây quán ăn sang trọng hơn, Restaurant Việt Nam , trên đường Độc Lập  , Voi tôi và Đ/u Thắng thường đưa em đến ăn sau giờ tan sở . Quán cafe Hằng nằn chéo bên kia Tiểu Khu nơi Em hay ngồi trong gốc vắng , sát vách tre , kín đáo nhâm nhi ly cafe đắng chờ Voi tôi những buổi chiều Vtôi bay về trể ; có khi ngồi giận Vtôi không nói suốt cả giờ...

                 Nhưng than ôi ! Giấc mơ đời êm đềm chưa  trọn . Giấc mơ tình thơ mộng bất ngờ bị cắt ngang tàn nhẫn khi xe Voi tôi trờ qua xóm Đạo ,  phi trường L19 hoang tàn hiện rõ trước mắt Voitôi . Cuộn phim hòa bình bất chợt đổi sang phim chiến tranh bắn giết dã man , máu lửa ngập trời . Những tên Việt Cộng khát máu  mặt người lòng thú , răng đen mã tấu  , điên cuồng chém giết anh em chúng  tôi , máu đổ thịt rơi khói lữa tơi bời . Chiếc Gunship Voi tôi đang bay trúng SA7 nổ tan tành . Kinh hoàng không biết mình còn sống hay đã chết , Voi tôi bàng hoàng  giật mình tỉnh giấc .

  Những kỹ niệm đau buồn của những ngày Buôn MêThuột thất thủ  bổng quay về cắn xé tim Vtôi . Ngày 10/3/75 bìệt đội Buônmêthuột tại phi trường L19 bi đánh tan hàng , 13/3/75 phi hành đoàn Đ/u Lê thế Hùng bị bắn rớt ở B50 . Phi hành đoàn Chú Tư Voi , Lý Hạnh , Lâm chung Minh thì chết hụt .

  Nữa mê nữa tỉnh , voi tui ngậm ngùi ngồi nhớ đến những Anh Em của phi đoàn  không may đã hy sinh và vĩnh viễn ra đi  mà lòng xót xa héo úa .

  Quach ngoc Thao , Nguyễn văn Be, Đặng  Quân ...nằm đâu đây quanh  phi trường L19 .                              LêThế Hùng , Dương đức Hạnh ,Trần văn Nghiêm , Nguyễn văn Ân nằm rãi rác phía phi trường Phụng Dực

   Thẫn thờ , Voi tui lục lại  bức thư Voi tui viết cho cháu Ngọc Vy , con gái của Lê thế Hùng , 2 năm về trước ; Voi tui muốn viết thêm thật nhiều , viết  nhiều  hơn nữa  để vinh danh các anh vì các anh xứng đáng  là những anh hùng với tất cả lòng  tin yêu và kiêu hãnh của V tôi .  




                                           *****

 Voi tôi ngồi đọc tới đoc lui bức thư mà nước mắt rưng rưng .

    

Phi vụ cuối cùng .

     Cháu Ngọc Vy thương mến ,

   Được xem thư và những hình ảnh đầy nước mắt của mẹ cháu và các cháu về cuộc hành trình gian khổ đi tìm mộ của ba Lê thế Hùng , chú xúc động vô cùng và bồi hồi khôn tả , như      chuyện đang xãy ra cho chính bản thân mình .

   Chú đi ra đi vào , xem tới xem lui , đọc đi đọc lại , đứng lên nằm xuống như người bị mộng du  Không làm sao ngủ được , chú ngồi bật dậy viết mấy dòng nầy cho cháu . Chú muốn chia xẽ với cháu lâu rồi mà chưa làm được .

   Trước tiên chú kính gửi lời thăm hỏi mẹ cháu và bày tỏ lòng cảm phục xâu xa về việc làm cao cả của mẹ cháu . Mẹ cháu là một người vợ thật tuyệt vời !.

   Cuộc chiến cốt nhục tương tàn của những người Cộng sản  bức tử những người Việt Nam không theo họ , không khuất phục họ , đã đễ lại không biết bao nhiêu vết thương lòng không bao giờ lành trong từng người chúng ta !. Đầu tắt mặt tối vật  lộn với cuộc sống thì quên , nhưng khơi lại thì chảy máu chảy mũ ra và đau nhức vô cùng . Đã ba mươi sáu năm rồi mà vẫn như mới ngày nào !!!.

   Chú là chú Dương ngọc Như cùng phi đoàn 219 với ba cháu , bạn của ba cháu từ những ngày còn ở quân trường Nha Trang , năm 1966 .

   Trong phi vụ nầy , chú bay ngay xát bên ba cháu . Ba cháu bay gunship # 1 dẫn đầu , chú và chú Lý Hạnh bay slick # 1, tàu chở đầy đạn và tiếp liệu vào tiếp tế và tải thương cho Tr/t Trung đoàn trưởng Võ Ân , trung đoàn 53 , thuộc sư đoàn 23 bộ binh đang cố thủ ở B50 , gốc phía đông của phi trường Phụng Dực . Chú Võ tuấn Kiệt bay gunship # 2 , chú Ngô tấn Long ( Long đầu bạc ) slick # 2 bay phía sau aircover , Tr/t phi đoàn trưởng Phạm đăng Luân bay C&C . Lúc nầy Ban Mê Thuộc đã hoàn toàn thất thủ . Cộng quân đã ở khắp mọi nơi . Hỏa lực và phòng không của chúng dầy đặc . Trung đoàn 53 tử thủ ở đây đã mấy tuần không được tiếp tế và tản thương , tình thế vô cùng nguy kịch . Ngay sáng hôm đó , 13/3/1975 , một chiến đấu cơ A37 đã bị bắn rớt trong khi oanh kích Buôn Mê Thuột , Pilot nhãy dù nhưng chưa biết số phận ra sao .

   Hợp đoàn 5 chiếc bay từ Bắc Đông Bắc xuống phi trường Phụng Dực . Tụi chú bay rất thấp , bay xát ngọn cao su để tránh phòng không và SA7 . Vừa qua khỏi quốc lộ 21 - Buôn Mê Thuôt – Nha Trang , về hướng Đông Bắc của phi trường Phụng Dực khoảng 5,6 cây số , chú và ba cháu phát hiện nhiều hầm trú ẩn và hố cá nhân của địch quân được ngụy trang rất kỹ dưới những lùm cây , cành lá um tùm  ,dọc theo các bờ ruộng hoang . Ngay lập tức ba cháu nghiêng cánh qua phải bắn nhiều loạt rocketnail vào mục tiêu . Chú bám thật xát theo ba cháu . Chú thấy rất rõ khói đỏ , khói đen bay lên từng cụm . Địch quân bắn trả lại dữ dội . Lửa đạn mịt mù. Vừa kéo ngược qua phải  để vòng vô trở lại thì ba cháu bị trúng đạn . Khói đen và cánh quạt bị gãy bay xẹt qua trước mặt chú . Trong lúc hai mắt của chú còn dán chặt theo phi cơ của ba cháu thì địch bắn chú hai SA7 . Một bay luồn dưới bụng , một ngay trước mũi tàu , cả 2 đều trật . Chú vội vừa chúi mũi bay xuống xát mặt đất để tránh đạn vừa gọi tìm ba cháu trên tần số guard ( tầng số emergency ) :” Hùng ơi mầy đâu Hùng ?. Mầy đâu Hùng ?. Hùng ơi mầy đâu Hùng ?. Mầy còn sống không , mầy đâu Hùng” ?!.. Bằng trực giác , chú nghỉ ngay nếu không cứu được ba cháu và các chú ngay lúc nầy thì không có dịp nào khác . Phản xạ tự nhiên , sau khi lấy lại được cao độ tương đối an toàn , chú vòng ngay trở lại và tiếp tục gọi ba cháu …Chú gọi ba cháu và các chú thật  nhiều nhưng không ai đáp lại .Tất cả chỉ là lặng thinh , trống vắng , buồn thãm , tuyệt vọng giữa rừng núi hoang vu chập chùng dưới trời chiều vàng vọt , chết chóc  thê lương !!!...

  Xăng đã cạn , trời đã tối , Tr/t Luân ra lệnh tất cả ra khỏi vùng để đi đón toán năm người của chú Đ/u Lâm hồng Son đang chạy lạc trong rừng . Chú theo hợp đoàn về Thạnh An đổ xăng mà cỏi lòng tan nát !.

  Về  tới phi đoàn chú trốn luôn trong phi đoàn không dám về nhà ngay . Chú sợ không biết phải trả lời mẹ cháu như thế nào .  Nhà chú ngay cạnh nhà ba mẹ cháu . Nói dối thì không xong mà nói thật thì đau quá làm sao nói được !. Ngồi nán lại , buồn quá , chú và Tr/t Luân nóc gần cạn chai Martel còn dở . Chờ thật khuya khi mọi người đã ngủ yên , chú mới lén về nhà . Ngã lưng thiếp đi được một chút chú trở dậy , lật đật vào phi đoàn thật sớm và ... chú trốn mẹ cháu luôn cho tới ngày hôm nay !!!.

  Thế rồi tan đàn rẽ nghé , mỗi người mỗi nơi , trôi dạt khắp bốn phương trời khốn khó !...

   Năm ngoái , được biết cháu và mẹ cháu tìm kiếm , thu thập tin tức , địa điểm hành quân và tọa độ chỗ máy bay bị bắn rớt , chú có vào thư viện thành phố tìm xem lại những bản đồ Banmêthuột cũ , cũng như đọc lại những bản đồ do chú Andy Phan đã post trên Phi đoàn 219 Group nhưng chú không tìm ra được một checkpoint nào rõ ràng , một tọa độ nào chắc chắn , chỉ ước chừng , độ chừng mà thôi . Lộ trình toàn là rừng cao su trùng điệp nối tiếp với những thửa ruộng hoang trên những đồi núi thấp . Cỏ đuôi chồn chen lẫn những bụi cây rậm rạp mọc um tùm ... Chú đã không dám có ý kiến vì trật một li đi một dặm mà một dặm vuông thì biết đâu mà tìm , làm sao đào bới cho xuể !.

   Bây giờ, qua những diễn tiến hết sức mạch lạc như cháu kể , theo những chi tiết , những hiện vật , hiện trường , những hình ảnh thật rõ ràng và rất thuyết phục , nhất là qua thần giao cách cảm của chính nhữmg đứa con máu mủ ruột thịt đi tìm cha , của vợ đi tìm chồng sau hơn 36 năm dài khắc khoải , chú linh cảm đây đúng là ba cháu và các chú Hạnh , Nghiêm , Ân . Chú chỉ không hiểu nổi tại sao những người Cộng sản đã hành xữ một cách ác độc , vô cãm và đê hèn như vậy . Họ lấy đi mấy tấm thẻ bài để làm gì ?!. Không bao giờ hiểu nổi họ . Bởi vậy sau hơn sáu năm tù về ,  bằng mọi giá chú đã bỏ nước ra đi , rồi không bao giờ gặp lại Mẹ chú !. Mẹ chú đã mất trong những ngày tháng khốn cùng nhất và không thấy được mặt con !!!.

   Thật là nhiệm mầu !. Nhờ ba cháu và các chú linh thiêng chỉ đường dẫn lối , chớ không , biết đâu mà tìm . Ba mươi sáu năm vật đổi sao dời tìm đến chỗ phi cơ rớt năm nào cũng đâu có ba cháu và các chú ở đó . Cám ơn Trời Phật đã phù hộ mọi người và sắp xếp mọi viêc .


   Cháu Ngọc Vy mến ,

  Ngày xưa cháu và em Dũng còn bé xíu, đi đâu ba cháu cũng chở cháu và mẹ cháu đi trên chiếc xe Honda màu đỏ được lau chùi  sạch sẽ, tươm tất . Cháu ngồi phía trước bình xăng , mẹ cháu bế em Dũng ngồi ôm ba cháu đằng sau thật là hạnh phúc .

  Cũng trên chiếc xe Honda nầy , đầu năm 69 , lúc phi đoàn còn đống ngoài Đà Nẵng, vào một buổi chiều mùa hè thật êm ả , ba cháu đã chở chú đến giới thiệu với Mẹ cháu. Lúc đó Ba Mẹ cháu mới yêu nhau . Mẹ cháu đang ở trong một con hẻm nhỏ nhìn ra đường Trưng nữ Vương dọc theo sông Hàn . Khi hai đứa ra về trời đã tối , thành phố đã lên đèn từ lúc nào .

   Bây giờ mặc dầu cháu đã trưởng thành và thay đổi nhiều nhưng cháu vẫn còn rất nhiều nét dể thương ngày xưa nhất là trên khuôn mặt nủng nịu mà chú còn nhớ .

   Biết bao là kỹ niệm , biết bao là tiếc thương . Hơn chín năm trời vào sanh ra tử , chia ngọt xẽ bùi , sống chết bên nhau , thật lòng mà nói , điều chú mong mõi vẫn là ba cháu và các chú được trở về còn sống chớ không phải trở về bằng những nắm xương khô !.

   Sau cùng  chú nhờ cháu giúp chú đốt cho ba cháu , chú Hạnh , chú Nghiêm , chú Ân mỗi người ba nén hương . Với tất cả lòng thành của chú , chú xin một lần nữa nghiêng mình trước anh linh của các bạn . Dù sướng dù khổ , dù chân trời gốc bể chúng tôi không bao giờ quên các bạn , những anh hùng của phi đoàn 219 thân yêu

        Xin tạm biệt .

       Chú Dương ngọc Như  

       Foothill Ranch 7/MAR/2011



     Mơ mơ màng màng , bài hát Ngàn Trùng Xa Cách của nhạc sĩ  Phạm Duy văng vẳng vọng lên từ một cỏi nào đó sâu thẵm trong tâm hồn cằn cổi của Voi tôi .

                 ” Ngàn trùng xa cách người đã đi rồi  .

                      Còn gì đâu nữa mà khóc với cười .

             Ngàn Trùng xa cách đời đứt ngang rồi ...”

                                                       



                                                                 *****

        

       Đôi ba ngày ngắn ngủi còn lại trước khi ra đi sao mà dài lê thê . Voi tui cứ lững lững lơ lơ như người đi trên mây . Mưa buồn , lòng voi cũng ốt dột buồn .

Như con mèo ướt bị xẻo tai , ngồi  bên khung cửa sổ thẫn thờ Nhìn chiếc UH1 của Coast Guard Mỹ bay vòng vòng trên đỉnh núi xa xa , Voi tui cứ ngở mình đang thả toán xâm nhập trên đường mòn Hồ chí Minh ô nhục . Nhìn đồi núi chập chùng  chìm dưới cơn mưa tầm tả , Voi tui  nhớ về dãy Trường Sơn trùng  trùng điệp điệp núi rừng  chạy dài theo Vùng Trời Biên Giới của quê hương mà nhớ mà thương mà ngậm ngùi cho anh em đồng đội . Các anh đã hy sinh và vĩnh viễn nằm lại trong rừng sâu núi thẵm , lạnh lẽo hoang vu nầy .

Những địa danh nổi tiếng của các ông cũng là những nghĩa trang buồn của Anh em King bee và Lôi Hổ chúng tôi .

   Khe Sanh , Hạ Lào . Anh Nguyễn thanh Giang , Nguyễn văn Em và phi hành đoàn anh Nguyễn văn Minh nằm rãi rác ở đâu đây .

   Ashau , Alưới , Phú Bài . Phi hành đoàn Nguyễn văn Hiệp nằm ở đây .

   Khâm Đức , Thường Đức , Quãng Ngãi . Phi hành đoàn anh Nguyễn phi Hùng ( anh Hùng râu kẽm ) và anh Huỳnh tấn Phước ( anh Phước mực  ) nằm rãi rác ở đây .

   Ban Đông . Anh Mai thanh Xuân và anh Lê văn Bổn nằm ở đây .

   Đakto , Benhet , Leghorn , Pleizơreng . Thái anh Kiệt và phđ của anh Tôn thất Sinh , phđ của anh Đặng văn Cung và phđ của anh Ngô viết Vượng nằm rãi rác quanh  đây . Trong đó anh Nguyễn văn Đạt về nước và ra phi đoàn cùng một đợt với V tôi . Anh ở với anh em chỉ võn vẹn có sáu tháng .

   Lộc ninh , Bùi Đóp . Anh Nguyễn hải Lộc nằm cô đơn ở đây .

    Quãng Lợi , An Lộc , Chơn Thành . Phi hành đoàn anh Vũ đức Thắng và phđ anh Trần văn Long nằm chung ở đây , trên nhửng thửa ruộng bỏ hoang nầy .

     Kể sao cho hết những vết thương không bao giờ lành ...

     Voi tôi xin được đốt một nén hương lòng tưởng nhớ đến các anh . Các anh đã anh dũng chiến đấu cho quê hương , hy sinh cho tổ quốc và vĩnh viễn ra đi vì đại nghĩa . Dù sướng  dù khổ , dù chân trời gốc bể , chúng tôi không bao giờ quên các anh , những anh hùng của phi đoàn 219 thân yêu .

       Không biết đêm đen đã xuống tự bao giờ , Voi tôi cứ ngồi lì ở đây mà thương mà tiếc , đau đớn xót xa như Hổ nhớ rừng . Thế Lữ ơi , sao không là Voi nhớ rừng nhỉ ? Voi tôi còn uất hận  gắp nghìn  lần vì đã mất quê hương phải sống đời lưu lạc . Ông biết không ?!...



                                                        *****

             

   “Qua Houston lần nầy Vtui sẽ được gặp lại nhiều tài tử gạo cội của Phi đoàn .

    Người đầu tiên Voi tôi sẽ được gặp là Đ/u Nga Trần , người copilot dễ thương lì lợm của vtui ngày xưa . Giởn mặt anh là anh ịch liền . Anh là người hùng cua 217 . Mùa hè đỏ lửa 72  anh bị bắn rớt ở Cần thơ  , vết thương trên khóe mắt trái vẫn còn thấy rõ. Anh sẽ đích thân đón chúng tôi tại phi trường .

     Voi tôi sẽ được gặp lại anh Nguyễn tấn Hiền một niên trưởng rất cool mà voi tui luôn kính mến . Anh cũng mang đời tù tội như Voi tôi . Nhớ một tết trong tù , Voi tôi qua trình diễn văn nghệ cho K anh , Voi tui bang xuống tìm anh . Anh em gặp nhau mừng mừng tủi tủi ; anh dúi cho voi tui hai cục kẹo , từ phần quà tết của anh , để làm quà tết cho Voi tui , chắc anh biết Voi tui con mồ côi .. Hai cục kẹo nhỏ đã  nói lên muôn ngàn lời mà Voi tui nhớ đời . Cám ơn anh Hiền .

      Đ/u  Ánh Lương , một phi công hào hoa  phong nhã có một không hai  của anh em lính không quần . ?. Anh vừa mới cưới thêm bà vợ thứ tám đẹp não nùng. Có lẽ thiên hạ chỉ nói đùa chơi chớ sức mấy . Anh chị có mặt trong ban tổ chức đại hội năm nay . ..

       Đ/u Hoanh văn Dương , bút hiệu Pilot dỏm tác giả chuyện ngắn “Phi vụ cuối cùng” đăng trên báo Lý Tưởng dạo nào . Anh là một hoa tiêu Gunship đẹp trai  gan dạ . Trong một tai nạn hai phi hành đoàn rớt , bảy người chết hết , chỉ mình anh sống . Anh vô lính sau Vtui ba năm ; chẵng những anh đã bắt kịp Vtui mà còn bóp kèn đòi qua mặt làm Vtui cũng nhột nhột ... đít. Chuẫn bị đi, lần nầy Ông Ba và ChúTư cụn với ông bể ly luôn  .

         Đ/u CònVõ cũng là một trong những  tay súng thượng thừa của phi đoàn . Anh để bộ râu mép đen nhánh thật đọc , thật đểu. Đi bay anh luôn đội nón rộng vành cowboy Texas , mang giày boot da vàng cùa Uc đại Lợi , mới trông là chief ghét  rồi . Thiên hạ cứ lẫn lộn Voitui và anh thiệt là oan cho Voi tui , Voi tui đâu có đào hoa như hắn .

         Voi tui sẽ được gặp lại Lê trung Nguyên người cơ phi gan lì . Anh đã làm một cú vượt biễn vô tiền khoáng hậu có một không hai trong lịch sử thuyền nhân tị nạn cọng sản .Tháng 4/81, vợ chồng anh và ba người bạn đã vượt biễn bằng một chiếc xuồng câu  gắn máy đuôi tôm . Anh có rũ Voi tui đi nhưng Voi tui rét quá không dám theo .. Mới ra khơi , bị sống to gió lớn , ván thuyền nứt hở , nước tràn vào  đầy ghe . Vợ anh giữ cần  láy , bạn anh tác nước còn anh phải xé áo quần nhét kín những lỗ rò. Chiến đấu suốt mấy ngày đêm , vật vã với biền cả và tử thần . Tất cả chỉ còn là tuyệt vọng . Trong một đêm mưa bão , như một phép nhiệm mầu , ghe anh trôi dạt vào chân một dàn khoan dầu . Sáng ra , nhân viên trên dàn khoan phát hiện , họ dùng cần cẩu gắp cả ghe lẫn người lên cấp cứu . Sau đó được trực thăng chở đi tị nạn ở trại tị nạn Galang Indonesia . Tháng 8/ 81 voi tui gặp lại vợ chồng anh trên đảo Ga lăng nầy . Voi tui đã liều mà anh còn liều hơn gấp nhiều lần . Voi tui cũng được gặp lại  Khương đại Lụa ở đây . Ba anh em ôm nhau mừng mừng tủi tủi .

      Đặc biệt, tại Houston  lần nầy ,  phi hành đoàn Captain  Nguyễn hiền  Nhơn , Chú Tư Voi , mevo Phan văn Hương được đoàn tụ sau 42 năm trời lưu lạc ...

     Phi hành đoàn Captain Nhon , Chú Tư voi , mevo Hương bay thả toán cảm tử xâm nhập vào 701, vùng  ngoại vi của cục R , vào cuối năm 1969 . Lz là một miếng rẫy  hẹp , xung quanh là rừng cây cao . Thả trúng ổ kiến lữa !! . Captain Nhơn hover đáp ngay trên đầu quân địch . Làm liền , Anh em Lôi Hổ và Kingbee thấy VC là dớt liền . AR15 , AK47 , M79 , đại liên M60 của phe ta nổ dòn như pháo tết .Được dịp , hai chiếc Cobra theo yễm trợ cũng nhào vô ăn có . VC dưới bãi vừa chạy vừa bắn lên như mưa  , đủ kiểu đủ loại , đạn nỗ như bắp rang Tội cho Voitui  ngồi không chịu trận . Nghe tàu trúng đạn cạch cạch , cạch cạch cạch tùm lum Vtui teo hết trơn . Thà là mình bay . Ngồi không chờ đạn trúng chán thiệt ! Đời  Copil vừa đống phim vừa coi phim là thường nhưng chưa bao giờ ác liệt như lần nầy . . . Mevo Hương và nhiều anh em Biệt Kích bị thương nhưng anh em không nao núng , vẫn bắn trả quyết liệt . Khói lữa tơi bời , máu chãy thịt rơi . Máu anh em KingBee hòa với máu anh em Lôi hổ vương vãi đầy tàu .

     Captain Nhơn quả thật là một phi công thượng hạng , gan lì đáng nễ .Trong lửa đạn tơi bời , anh đã bình tỉnh hover chiếc H34 từ từ đáp xuống Lz chật hẹp , cây cối cao ngất ngưỡng , rồi lạnh lùng kéo tàu thẳng lên ,  chúi mũi phóng đi thoát nạn . Trong lúc thập tử nhứt  sinh , anh đã bình tĩnh đến lạnh lùng như người thợ câu  chuyên nghiệp.

Trong trận nầy anh em Lôi Hổ và Kingbee đã thật sự chia sẽ cho nhau từng viên đạn của kẻ thù. Những viên đạn trúng vào lưng mevo Hương và anh em biệt kích là một trong những viên đạn bắn trúng dưới ghế Voi tui và Captain  Nhơn  dội ngược lại. Vết thương khá to máu ra rất nhiều. Mấy chục năm rồi vết thẹo vẫn còn hằn trên lưng của người Mevo già quả cãm nầy . Vết thù trên lưng con Long Mã vẫn còn nguyên .

       Tàu bị đạn thì run vertical còn chú tưVoi tôi bị sợ , hai chân cứ run lateral kềm không được.

        Đến bây giờ nhớ lại vẫn còn run . Thảm thiệt !!

            

              Cầm chắc lần nầy Voi tôi sẽ còn được gặp lại nhiều Anh Em Kingbee và Lôi Hổ thân thương trong đêm Vùng Trời Biên Giới ll .

                                                      *****



                Cuối cùng rồi ngày đi cũng đến . Hành trang của Voi tôi  chỉ là một cary on suitcase nhỏ đầy ấp nổi lòng thương yêu mong nhớ ...

Chú Tư  không quên hôn thím Tư một cái trước khi tất tả lên đường .

                 ChúTưVoi

                  Foothill Ranch 13/10/2013

  Thương tặng mấy chú Tư Gù 219 & Lôi hổ.

  Thương tặng  chú tư Nga BắcMỹThuận , MõLàng Đặng Quỳnh , Kingbeeman , Cululung cowboy Lua & chú tư VũNgôKhánhTruật ...để nhớ Một Thời Để Nhớ.

Monday, October 14, 2013

Thư Mời Lễ Giổ 3 Năm Cố Đại Tá Đặng Văn Phước


Các con cháu của Cố Đại Tá Đặng Văn Phước xin Trân trọng Kính mời quý Ông, Bà, Chú, Bác và gia đình
Đến tham dự Lễ Giỗ 3 năm  
Cố Đại Tá Đặng Văn Phước
Nguyên Không Đoàn Trưỡng Không Đoàn 51 Chiến Thuật, 
Phi Đoàn Trưởng Phi Đoàn 219
Sẽ được tổ chức vào lúc 12 giờ trưa 
ngày Chủ Nhật 20 tháng 10 năm 2013
Tại Chùa Pháp Vân
850 W Phillips Blvd
Pomona, CA 91766
(909) 455-2555
Sự hiện diện đông đủ của quý Ông, Bà, Chú, Bác và gia đình là một vinh dự cho gia đình chúng con.
Trưởng Nữ Cố Đại Tá Đặng Văn Phước
Mai Đặng

(562) 716-9659